Thứ Sáu, 6 tháng 3, 2009

ASEAN một lũ ăn tục nói phét



Hôm nọ được giao nhiệm vụ viết một bài về hội nghị thượng đỉnh ASEAN mà bóp mãi không ra được cái gì. Thì nội dung cái cuộc họp summit lần thứ 14 này có cái quái gì đâu mà nói? Quanh đi quẩn lại vẫn từng đấy câu bốc phét, hàng năm tua đi tua lại không biết nhục: hội nghị đã thành công tốt đẹp, các nước tăng cường hợp tác chống khủng hoảng, nhiều văn kiện quan trọng được ký kết làm tiền đề cho việc tiến tới thành lập cộng đồng chung ASEAN vào năm 20xx. Trên thực tế, đây là một hội nghị vô danh vô thực, là nơi để các nước ASEAN khẳng định tình đoàn kết nội khối, với nguyên tắc cơ bản nhất là không can thiệp vào công việc của nhau, tất cả mọi quyết định được thực hiện trên tinh thần đồng thuận. Câu cuối này có nghĩa là không ai làm được cái gì cả. 10 nước này có bao giờ đồng thuận với nhau được cái gì?

Đề xuất thành lập quỹ trao đổi tiền tệ giữa ASEAN và 3 nước đối tác Đông Bắc Á lẽ ra là một sáng kiến hay, nhưng thái độ dè chừng nhau của dân châu Á da vàng mũi tẹt đã biến nó thành trò hề. Hình thành ngay sau cuộc khủng hoảng tiền tệ châu Á năm 97 với tên gọi sáng kiến Chiềng Mai, ASEAN và 3 nước Đông B Á muốn tạo lập một quỹ độc lập với IMF để bảo vệ đồng tiền khu vực, nhưng chỉ vì cãi nhau tỷ lệ đóng góp cụ thể từng nước và cơ cấu hoạt động mà cả chục năm đề xuất vẫn chỉ là đề xuất. Quá nhục!!! Dân châu Á đúng là chỉ có tư chất làm nô lệ.

Kết quả có ý nghĩa duy nhất của cuộc họp lần này là FTA với Úc và New Zealand. Thực ra, cái FTA này lại thể hiện cái tính lá mặt lá trái rất hèn hạ của nhiều nước ASEAN. Indonesia đã ra lệnh bắt buộc công chức nhà nước mua hàng nội địa, Malaysia cũng đặt vấn đề ưu tiên cho hàng trong nước, thế nhưng lại ra rả nói rằng chúng tôi kịch liệt chống lại chủ nghĩa bảo hộ!!! Trò dối trá này khiến chính dân ASEAN có lương tri phải thấy nhục.

Nhưng Indonesia, Malaysia có nhục cũng không thể nhục bằng Việt Nam. Ai làm việc cho các phương tiện truyền thông quốc gia hẳn đều biết chuyện này. Nhục lắm, nhục nhất quả đất luôn.